Cứ như vậy, hàng ngày tôi chăm sóc cây khế rất chu đáo nên lúc nào trên cây cũng sai trĩu quả. Nhìn cây khế như vậy, tôi và vợ vui lắm. Bỗng một ngày , có con chim lạ từ đâu bay đến. Con chim ấy đẹp thật. Nó to, lông dài rủ xuống, đang đậu trên cành cao nhất của cây và bắt đầu ăn những trái khế đang chín vàng. Thân hình con chim to lớn như đại bàng cùng với bộ lông mêm mịn càng lộ rõ vẻ to lớn của chú chim. Nó ăn rất nhiều khế, mổ hết quả này đến quả khác trong sự ngỡ ngàng của vợ chồng tôi. Cây khế từ đó mà mất dần trái trên cây.
Con chim ấy dai dẳng lắm, nó đến ăn khế mấy ngày liền rồi. Sau nhiều lần như vậy, chim cứ đến ăn khế. Vợ tôi lo lắng, liền chạy ra nói với chim:
- Thưa ngài chim thần, ngài ăn như thế thì nhà con còn khế đâu mà bán!
Chim nói:
- Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Vợ tôi làm theo lời chim nói, may một chiếc túi ba gang. Sáng sớm hôm sau, chim bay đến thật. Chim còn nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên.
Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Ra tới giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc. Chim bay vòng quanh đảo, hạ xuống một cái hang. Từ cửa hang đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Thấy bên trong hàng vừa sâu vừa tối, tôi chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Sau đó, tôi ra hiệu cho chim bay về. Kể từ đó, cuộc sống của gia đình tôi khá giả hơn trước. Hai vợ chồng còn giúp đỡ những người nghèo khó trong làng.
Tiếng lành cứ thế đồn xa, đến tai anh trai tôi. Một hôm, anh đến chơi rồi gặng hỏi. Tôi liền kể cho anh nghe. Xong, anh đòi đổi hết tài sản của mình lấy túp lều và cây khế. Thấy anh tha thiết cầu xin nên tôi cũng bằng lòng.
Từ lúc dọn đến sống, vợ chồng anh tôi chỉ ăn và ngồi chờ chim thần tới. Mãi đến một hôm, chim thần đến. Họ mới chạy ra nói:
- Chim thần ơi, cả nhà tôi trông vào cây khế. Chim ăn hết rồi thì lấy gì mà sống?
Chim thần cũng nói:
- Ăn một quả trả cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng.
Nhưng vợ chồng anh trai tôi đã may hẳn chiếc túi mười gang. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Anh tôi không chỉ lấy đầy tay nải, mà còn nhét cả vào túi quần túi áo. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh trai của tôi bị sóng cuốn, bao nhiêu của cái cũng mất hết.