Đề bài: Viết bài văn miêu tả một cây mà em yêu thích và có nhiều kỉ niệm
Bài làm
Trước nhà của cụ nội em có một cây bưởi giống Đoan Hùng nay đã hơn 35 tuổi. Cây do cụ em trồng từ khi bố em còn nhỏ. Suốt bao năm qua, cây bưởi ấy không chỉ cho bóng mát, cho trái ngọt mà còn là nơi lưu giữ bao kỉ niệm đẹp của gia đình em. Em rất yêu quý cây bưởi này và coi như một người bạn thân thiết.
Nhìn từ xa, cây bưởi như một chiếc ô xanh khổng lồ giữa khu vườn. Cây cao khoảng 6 mét, tán lá xòe rộng che mát cả một khoảng sân. Dáng cây vững chãi, tỏa ra cảm giác yên bình và thân thuộc. Gốc cây bưởi to, rễ nổi lên mặt đất như những con rắn nhỏ, bám chắc vào lòng đất mẹ hút dinh dưỡng cho cây. Thân cây sần sùi, màu nâu xám, có những mảng rêu phong phủ lên theo năm tháng. Những cành cây lớn bằng bắp chân người lớn vươn ra tứ phía. Các cành nhánh nhỏ hơn có cành già cỗi, có cành vẫn đang đâm chồi. Lá bưởi to bằng bàn tay em xòe ra, xanh đậm, dày. Mặt trên lá nhẵn, mặt dưới nhám thô, gân lá nổi rõ. Mỗi khi có cơn gió nhẹ lướt qua, lá cây lại khẽ lay động như đang vẫy chào.
Mùa xuân, cây bưởi bắt đầu đơm nụ. Những nụ hoa xanh ngà, chúm chím nơi đầu cành, chỉ vài ngày sau đã nở bung thành những bông hoa trắng muốt, nhỏ xinh như sao rơi trên nền lá xanh. Mỗi bông có năm cánh mỏng manh, ôm lấy nhụy vàng ở giữa. Hoa bưởi không rực rỡ nhưng lại quyến rũ bởi hương thơm ngan ngát lan tỏa khắp vườn. Mùi hương ấy khiến ong bướm kéo nhau về, bay lượn quanh cành, góp phần làm khu vườn mùa xuân thêm rộn ràng, tươi vui và đầy sức sống.
Khi hoa bưởi rụng, từng quả non bé xíu như hòn bi bắt đầu hình thành, lớn dần theo thời gian bằng nắm tay rồi bằng trái bóng. Quả bưởi tròn trịa, treo lủng lẳng trên cành như những chiếc lồng đèn xanh. Đến mùa thu, lớp vỏ chuyển sang màu vàng xanh óng ánh, sờ vào thấy hơi sần sùi nhưng chắc tay. Bên trong, cùi dày và trắng, bao bọc lấy từng múi căng mọng. Mỗi múi bưởi được xếp đều đặn, chứa đầy những tép nhỏ long lanh tựa hạt ngọc. Khi ăn, vị ngọt mát xen chút chua nhẹ tan nơi đầu lưỡi, kèm theo hương thơm dịu dàng đặc trưng. Bưởi Đoan Hùng là món quà quê giản dị mà ai từng thưởng thức cũng khó lòng quên.
Mỗi lần về quê, em lại cùng ông nội tưới cây, quét lá và nhặt những quả bưởi rụng dưới gốc. Cây bưởi không chỉ cho trái ngọt, bóng mát mà còn gắn liền với bao kỉ niệm. Ông kể ngày còn nhỏ, bố em thường trèo cây hái bưởi ăn cho đỡ đói, có lần mắc võng dưới gốc rồi ngủ quên cả giờ cơm. Ngồi bên cây bưởi, ông em thường đánh cờ với ông hàng xóm, còn em thì thích đọc truyện, vừa mát vừa thơm mùi hoa. Vào ngày rằm Trung thu, em cùng bố hái bưởi. Buổi tối, cả nhà quây quần ngoài sân ngắm trăng, ăn bưởi, chuyện trò rôm rả. Tết đến, bố chọn trái bưởi to đẹp nhất đặt lên mâm ngũ quả. Có thể nói rằng, cây bưởi ấy đã chứng kiến biết bao kỉ niệm đẹp của ông, tuổi thơ của bố, và bây giờ là của em - êm đềm và ngọt lành như chính hương vị bưởi quê hương.
Mỗi lúc ngắm nhìn cây bưởi, em thấy trong lòng thật ấm áp và bình yên. Cây như một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của gia đình em. Em mong cây sẽ mãi xanh tươi, tiếp tục ra hoa kết trái. Em sẽ cùng mọi người chăm sóc cây thật tốt, như gìn giữ một phần hồn quê yêu dấu./