“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Ngâm nga câu hát quen thuộc trong đầu, em lại nhớ về cô giáo hồi lớp 2 của em. Em rất yêu quý cô Thanh Nga. Cô là một cô giáo tốt tính, dễ thương và rất yêu thương, chăm lo cho học sinh.
Cô Nga năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô nhỏ nhắn, xinh xắn. Cô không cao lắm, nhưng như thế lại khiến cô vô cùng dễ thương. Cô sở hữu khuôn mặt trái xoan, trông rất phúc hậu. Nước da cô trắng hồng như da em bé. Ấn tượng nhất với em là mái tóc dài được cô buông xõa đến ngang lưng, đen óng mượt. Mái tóc cô lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương của bồ kết, đinh hương. Cô bảo cô thuộc kiểu người sống truyền thống nên không quen dùng các loại dầu gội hiện đại, vì vậy cô hay gội đầu bằng các loại thảo mộc tự nhiên như: vỏ bưởi, đinh hương, bồ kết. Cô tạo ấn tượng tốt với mọi người nhờ đôi mắt bồ câu đen nhánh. Và đó còn là đôi mắt biết cười. Mỗi khi chúng em không chăm chỉ học bài, còn lười biếng là đôi mắt cô như trĩu xuống, tỏ rõ vẻ buồn bã và thất vọng. Còn mỗi khi chúng em ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập và vui chơi cùng nhau thì đôi mắt đó như ánh hẳn lên một niềm vui sướng, hạnh phúc, tự hào. Nụ cười của cô rất tươi như ánh nắng bình minh tỏa rạng trên sườn đồi. Em rất yêu nụ cười hiền hậu, dễ mến của cô.
Cô Nga là một giáo viên rất thương yêu, chăm lo cho học sinh nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Cô chăm lo từng li từng tí một cho bọn em từng bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp. Sự dịu dàng của cô luôn làm cho bọn em cảm thấy ấm áp đến lạ kỳ. Có những bài khó, cô giảng mà bọn em vẫn chưa hiểu thì cô không bao giờ trách mắng mà luôn luôn nhẫn nại, chỉ bảo, giảng giải cho chúng em một cách từ từ cho tới khi bọn em hiểu thì thôi. Giai đoạn em tập viết bút mực, cầm bút viết còn sai cách, gượng gạo thì cô đã cầm tay em uốn nắn cho em từng nét chữ một. Cô cũng là một người nghiêm khắc. Với những bạn không nghe lời, cô luôn có những hình thức nhắc nhở kịp thời để cho các bạn sửa chữa và thay đổi. Cô dạy cho chúng em những bài học về đạo lý làm người, về cách ứng xử đẹp trong cuộc sống.
Em còn nhớ rất rõ lần ấy, em bị ốm và nghỉ học một tuần, khi đến lớp em rất lo lắng vì không theo kịp các bạn. Nhưng ánh mắt và sự tận tình của cô đã giúp em bình tĩnh trở lại. Cuối buổi học cô đã gọi em ở lại để giảng lại bài cho em, cô nhắc bạn bên cạnh cho em mượn vở để chép lại bài và căn dặn chỗ nào chưa hiểu cứ hỏi để cô giảng lại bài. Em rất vui và xúc động trước thái độ của cô, sau lần đó em đã học tập chăm chỉ hơn nhiều và cuối năm học đã trở thành học sinh xuất sắc của lớp.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp hai, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.
Em rất yêu quý và kính trọng cô Nga. Mai này dù đi đâu xa thì em sẽ không bao giờ quên những hình ảnh và kỷ niệm về cô. Em hứa với lòng mình phải cố gắng học thật tốt để không phụ công dạy dỗ của cô.