Bài thơ ‘‘Tuổi ngựa ’’của nhà thơ Xuân Quỳnh để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc. Mở đầu bài thơ là lời khẳng định rằng tuổi ngựa là tuổi đi, không ở yên một chỗ. Bạn nhỏ đi khắp muôn nơi, từ trung du cho đến vùng đất đỏ, vùng núi đại ngàn. Bạn nhỏ mang về cho mẹ ngọn gió của trăm miền – nơi bạn nhỏ đã đi qua. Không chỉ vậy, bạn nhỏ còn đặt chân đến những cánh đồng hoa mơ trắng xóa như trang giấy, đến nơi có hoa huệ ngọt ngào, nơi có đồng hoa cúc dại. Nhưng dù có đi muôn nơi, bạn nhỏ vẫn tìm về với mẹ. Tình yêu thương của người mẹ trong ngôi nhà ấm áp luôn là điểm nhớ để người con tìm về. Biết ơn nhà thơ Xuân Quỳnh đã sáng tác bài thơ trên để nói về nỗi lòng của những người con xa quê luôn đau đáu ngày trở về trong vòng tay của người mẹ hiền.