Em rất yêu thích bài thơ "Trước cổng trời" của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh. Qua những câu thơ trong trẻo, tác giả đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp của vùng dẻo cao. Em thích nhất hình ảnh "cổng trời" kì ảo, nơi mà mây trôi gió thoảng, mở ra một không gian bao la, bất tận. Cảnh vật nơi đây thật hùng vĩ nhưng cũng không kém phần thơ mộng với những vách đá dựng đứng, bao sắc màu cỏ hoa, con thác réo ngân vang và cánh rừng xanh ngút ngàn. Em còn cảm thấy xúc động trước cuộc sống lao động cần cù, giản dị của người dân tộc. Hình ảnh người Tày, người Giáy, người Dao đang gặt lúa, trồng rau, tìm măng, hái nấm đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc. Họ là những người con của núi rừng, gắn bó máu thịt với mảnh đất quê hương. Em yêu quý những con người ấy và cảm phục tinh thần lao động cần cù của họ. Bài thơ "Trước cổng trời" không chỉ giúp em hiểu thêm về cuộc sống của người dân tộc mà còn khơi gợi trong em tình yêu với thiên nhiên, đất nước. Em ước mong một ngày nào đó sẽ được đến thăm những vùng núi cao, được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống của con người nơi đây.