Những tấm gương điển hình tiên tiến, người tốt việc tốt là những tấm gương sáng mà chúng ta nên noi theo. Ở khắp mọi nơi trên nước Việt Nam luôn có những tấm gương sáng với những tấm long bao la khiến chúng ta phải động lòng. Tất cả mọi người đều muốn góp phần công sức nhỏ để khiến đất nước, thế giới trở nên tươi đẹp hơn, giúp cho đất nước phát triển và ngày càng giàu mạnh hơn. Trong đó phải kể đến những thầy giáo, cô giáo mang trên mình sứ mệnh trồng người, những người không quản nhọc nhằn, vất vả vì đàn con thân yêu. Tôi muốn nói đến một người như thế, một tấm gương học tập và làm theo lời Bác. Đó chính là người đồng nghiệp của tôi, cô giáo Phan Thị Mỹ Linh, giáo viên chủ nhiệm lớp 1A5 trường Tiểu học Đoàn Khuê, quận Long Biên, Thành phố Hà Nội.
Cô Mỹ Linh cùng các học trò thân yêu
Cô giáo Phan Thị Mỹ Linh là một giáo viên tâm huyết, cô không chỉ đã truyền cảm hứng tới các thế hệ học sinh mà còn tới chính đồng nghiệp của mình.
“Một người thầy tốt giống như ngọn nến - cháy hết mình để thắp sáng đường đi cho những người khác” - Mustafa Kemal Atatürt. Một người giáo viên giỏi không nhất thiết phải là người làm nên những điều to lớn, vĩ đại mà trước hết, phải là người có khả năng truyền cảm hứng, giúp các em say mê học tập.
Cô Phan Thị Mỹ Linh có một tinh thần đầy năng động và quyết tâm mạnh mẽ, giúp cô dẫn đầu trong việc tìm kiếm các giải pháp mới và tiên tiến để giải quyết các vấn đề trong trường học. Cô là tấm gương tiêu biểu tâm huyết với nghề, làm theo lời Bác. Cô luôn quan tâm đến hoàn cảnh, nguyện vọng từng học sinh, giáo viên trong nhà trường, cảm thông, và chia sẻ. Cô đề cao trách nhiệm chủ động trong “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh” chú trọng việc “Học tập” đến “làm theo” từ đó tạo ra chuyển biến rõ nét về nhận thức trách nhiệm của cán bộ. Cô giáo luôn quan tâm, chú trọng đến công tác bồi dưỡng học sinh, xây dựng kế hoạch ngay từ đầu năm học, từ đó cô Phan Thị Mỹ Linh luôn nhận được sự yêu mến từ các con học sinh. Cô luôn đến trường với một nụ cười tươi và tâm trạng vui vẻ, cô khiến tôi và những thầy cô giáo xung quanh cảm thấy dễ chịu, cô truyền đến chúng tôi sự nhiệt huyết, yêu nghề giúp chúng tôi cố gắng nhiều hơn trong công việc.
Tại mái trường Đoàn Khuê này, cô còn là người thầy “đặc biệt”, bởi cô không những phải làm nhiệm vụ dạy dỗ học trò như các giáo viên khác, mà còn phải gánh trên vai bao trách nhiệm nặng nề nữa. Cô là một giáo viên chủ nhiệm giỏi, người giáo viên chủ nhiệm có “tâm” - là chiếc cầu nối giữa nhà trường với học sinh và gia đình học sinh, giữa các giáo viên bộ môn với học sinh... Trong nhiều tình huống, cô còn là người cha, người mẹ, người bạn, là chỗ dựa tinh thần của học sinh.
Quả đúng là nếu chúng ta không có cái tâm, không có tấm lòng của một người cha, người mẹ lo lắng cho học sinh thật lòng, có lẽ người giáo viên chủ nhiệm như cô không thể làm tốt nhiệm vụ của mình. Bởi có bao nhiêu việc “có tên” và “không tên” đòi hỏi người giáo viên chủ nhiệm phải ra tay giải quyết, có biết bao trách nhiệm mà người giáo viên chủ nhiệm phải gánh trên vai. Cô luôn dành thời gian để giảng bài cho học sinh tiếp thu chưa nhanh, đưa ra những bài tập nâng cao để bổ trợ kiến thức cho học sinh giỏi.
Không chỉ dạy về kiến thức, cô còn hướng dẫn học sinh về cách “đối nhân xử thế”, những điều hay lẽ phải, ví như học sinh phải lễ phép chào hỏi các thầy cô, các bác nhân viên trong nhà trường. Bởi vậy, lớp cô thường đứng đầu về thành tích học tập và nề nếp tốt.
Không chỉ là cầu nối giữa học sinh với nhà trường, học sinh với giáo viên, cô Linh còn là cầu nối giữa người giáo viên mới như tôi với các giáo viên lâu năm trong khối 1. Tôi là một giáo viên mới vào trường, chưa quen biết ai, tôi vẫn còn nhớ như in cảm giác lần đầu gặp cô, khuôn mặt hiền từ, nước da trắng và ấn tượng nhất là bởi nụ cười, nụ cười thật đôn hậu, nụ cười xóa tan khoảng cách giữa nhân viên cũ và nhân viên mới. Có gì không hiểu hay chưa biết làm, tôi thường hỏi cô, cô không ngại ngần giúp đỡ, nhiệt tình chỉ bảo và chia sẻ cho tôi mọi thứ cô biết. Gần như không có một rào cản nào giữa cô với mọi người, cô luôn khiến cho mọi người xung quanh có cảm giác quen thuộc và thân thương. Nhờ có cô, tôi đã dần hòa nhập với môi trường mới, để có thể tự tin giao tiếp và gần gũi hơn với những người đồng nghiêp cùng trường, đặc biệt là những giáo viên khối 1.
Tâm huyết với sự nghiệp trồng người
Là một giáo viên trẻ mang trong mình lòng nhiệt huyết với sự nghiệp giáo dục, cô đã hi sinh rất nhiều thời gian cá nhân để dành toàn tâm toàn ý cho công việc. Cô luôn là người cuối cùng rời khỏi trường, khi thành phố đã lên đèn và nhà nhà đã xong xuôi công việc. Vậy mà cô vẫn: "Ước một ngày có 48 tiếng để tôi được làm việc". Là Giáo viên chủ nhiệm lớp 1A5, cô luôn cố gắng, nỗ lực không ngừng nghỉ để nâng cao nghiệp vụ, chuyên môn. Cô luôn góp ý, chỉ bảo và giúp đỡ giáo viên khác trong khối, trong trường về cách vận dụng các phương pháp dạy học mới. Ngoài ra, cô giúp tôi trau dồi thêm kiến thức về các môn học, cũng như phương pháp giảng dạy, giúp khai thác được khả năng của học sinh một cách tốt nhất, giúp khuấy động không khí, thu hút học sinh trong tiết học. Cô luôn là một tấm gương để tôi noi theo, để tôi hướng tới.
Một điều đặc biệt mà tôi rất ấn tượng và yêu mến ở cô Linh, đó là tấm lòng nhân ái. Cô không những tham gia rất nhiệt tình, năng nổ trong các hoạt động từ thiện của nhà trường, của địa phương mà còn lan tỏa giá trị của lòng nhân, của sự sẻ chia và yêu thương đến những học sinh của mình. Vì vậy, lớp 1A5 luôn là tập thể nổi bật trong các hoạt động từ thiện giúp đỡ các học sinh có hoàn cảnh khó khăn mà nhà trường phát động.
Học sinh lớp 1A5 với phong trào thiện nguyện “Nuôi heo đất”
Không ngừng đổi mới, sáng tạo trong giảng dạy
Với tâm huyết mà cô Phan Thị Mỹ Linh luôn mang theo: "Mỗi học sinh là một nhà lãnh đạo tương lai", đã thôi thúc cô Linh luôn cố gắng mang đến cho các học sinh của mình sự vững vàng, tự tin, sáng tạo, toàn diện và môi trường học tập đáp ứng các tiêu chuẩn hội nhập quốc tế.
Cô hiểu rõ chuyên môn mới chính là nền tảng cốt lõi tạo nên một nền giáo dục chất lượng và không ngừng đổi mới sáng tạo là cách để phát triển nhà trường trong thời đại công nghệ thông tin (CNTT). Trong năm học vừa qua, cô đã ứng dụng thành công CNTT vào giảng dạy để có những tiết học tràn đầy hứng thú và tích cực hóa hoạt động của học sinh.
Hôm nay, khi nền giáo dục của nước nhà, của Thủ đô đang ngày một khởi sắc, tôi bỗng cảm thấy vui hơn, ấm áp hơn khi đã được sống, được làm việc bên cạnh những con người đầy nhiệt huyết với nghề như vậy. Tự hứa với lòng sẽ cố gắng, cố gắng hơn để vườn hoa giáo dục luôn tỏa hương thơm ngát. Mai đây dù có đi đâu vẫn mãi nhớ về mái trường thân yêu, nhớ về cô Phan Thị Mỹ Linh - một người giáo viên, người đồng nghiệp đáng kính, gương mẫu, là tấm gương điển hình tôi noi theo trong sự nghiệp giáo dục.